Đến khi tự quyết chính sự, vua Lý Nhân Tông đã định khoa chế để tuyển chọn nhân tài, chăm lo đê điều, phát triển nông nghiệp, bình Chiêm mở đất...
Với tài năng và đức độ của mình, người được sử sách ngợi khen: "Vua trán dô mặt rồng, tay dài quá gối, sáng suốt thần võ, trí tuệ hiếu nhân, nước lớn sợ, nước nhỏ mến, thần giúp người theo, thông âm luật, chế ca nhạc, dân được giàu đông, mình được thái bình, là vua giỏi triều Lý."
“...Trẫm ít đức, không lấy gì làm cho trăm họ được yên, đến khi chết lại khiến cho thứ dân mặc áo xô gai, sớm tối khóc lóc, giảm ăn uống, việc tang thì chỉ ba ngày là bỏ áo trở, nên thôi thương khóc. Việc chôn cất phải kiệm ước, bỏ cúng tế làm cho lỗi ta thêm nặng... Vậy không xây lăng mộ riêng, nên để ta hầu bên cạnh tiên đế...”